![]() |
Sử dụng phân hóa học thế nào là kiến thức nhà nồng cần phải biết |
Độ phì nhiêu của đất là khả năng của đất cung cấp đầy đủ và cân đối các yếu tố cần thiết (dinh dưỡng, nước, không khí, nhiệt độ) cho cây trồng sinh trưởng và phát triển tối ưu. Đây là một thuộc tính phức tạp, được quyết định bởi sự tương tác hài hòa giữa ba yếu tố chính:
Tính chất vật lý: Liên quan đến cấu trúc đất (độ tơi xốp, kết cấu), khả năng giữ và thoát nước, độ thông thoáng. Đất có cấu trúc tốt sẽ tạo điều kiện cho rễ cây hô hấp và phát triển. Tính chất hóa học: Bao gồm pH đất, khả năng trao đổi cation (CEC) – thước đo khả năng giữ và cung cấp dinh dưỡng cho cây, và hàm lượng các nguyên tố dinh dưỡng đa lượng (N, P, K) lẫn vi lượng (Fe, Mn, B, Zn, Cu, Mo, Cl).
Tính chất sinh học: Được xác định bởi hàm lượng chất hữu cơ và sự đa dạng, hoạt động của quần thể vi sinh vật đất (vi khuẩn, nấm, xạ khuẩn). Các vi sinh vật này đóng vai trò then chốt trong việc phân giải chất hữu cơ, cố định đạm, hòa tan lân, và chuyển hóa dinh dưỡng thành dạng cây dễ hấp thụ. Khi ba yếu tố này cân bằng, đất sẽ duy trì được độ phì nhiêu, đảm bảo năng suất cây trồng lâu dài và bền vững.
Không thể phủ nhận rằng phân hóa học đã cách mạng hóa nền nông nghiệp và đóng góp to lớn vào việc đảm bảo an ninh lương thực toàn cầu. Các lợi ích chính bao gồm: Cung cấp dinh dưỡng nhanh chóng và tập trung: Phân hóa học cung cấp các nguyên tố dinh dưỡng dưới dạng ion dễ hòa tan, giúp cây trồng hấp thụ ngay lập tức, đặc biệt quan trọng trong các giai đoạn sinh trưởng cần nhiều dinh dưỡng. Phân đạm giúp tăng sinh khối lá, phân lân thúc đẩy phát triển rễ và ra hoa kết trái, trong khi phân kali tăng cường sức đề kháng và chất lượng nông sản.
Tăng năng suất vượt trội: Việc bổ sung dinh dưỡng thiếu hụt cho đất giúp cây trồng đạt được tiềm năng năng suất tối đa, đặc biệt trên những vùng đất nghèo dinh dưỡng hoặc đã bạc màu do canh tác liên tục. Hiệu quả kinh tế ban đầu: Năng suất cao hơn thường đi kèm với lợi nhuận cao hơn cho nông dân trong ngắn hạn, thúc đẩy họ tiếp tục sử dụng. Dễ sử dụng và bảo quản: So với phân hữu cơ, phân hóa học thường gọn nhẹ hơn, dễ vận chuyển, bảo quản và có thể được bón bằng các phương pháp cơ giới hóa.
Mặc dù có những lợi ích rõ ràng, việc lạm dụng hoặc sử dụng phân hóa học không đúng kỹ thuật lại gây ra nhiều tác động tiêu cực đến độ phì nhiêu của đất về lâu dài: Thay đổi pH đất: Phân đạm, đặc biệt là ure và ammonium sulfate, khi phân hủy trong đất sẽ giải phóng ion H+, làm tăng tính axit (giảm pH) của đất. Đất chua sẽ hạn chế khả năng hấp thụ một số dinh dưỡng của cây (ví dụ: lân, molypden bị cố định), đồng thời làm tăng độc tính của nhôm (Al3+) và mangan (Mn2+), gây hại cho rễ cây. Ngược lại, một số loại phân như canxi nitrat có thể làm tăng pH đất, nhưng tác động axit hóa phổ biến hơn nhiều.
Suy giảm chất hữu cơ: Phân hóa học cung cấp dinh dưỡng cho cây trồng mà không bổ sung chất hữu cơ vào đất. Thậm chí, việc bón quá nhiều đạm còn kích thích vi sinh vật đất phân giải chất hữu cơ nhanh hơn để sử dụng nguồn đạm dư thừa. Khi chất hữu cơ giảm, đất mất đi khả năng giữ nước và dinh dưỡng, giảm độ tơi xốp, trở nên chai cứng, bí chặt và dễ bị xói mòn, làm giảm nghiêm trọng các tính chất vật lý của đất.
Mất cân bằng dinh dưỡng và suy kiệt vi lượng: Việc tập trung bón N-P-K mà bỏ qua hoặc không chú trọng đến các nguyên tố vi lượng (như Bo, Kẽm, Đồng, Mangan) sẽ làm đất mất cân bằng dinh dưỡng. Cây trồng không nhận đủ vi lượng sẽ yếu ớt, dễ bệnh tật và cho năng suất kém dù được bón đủ đa lượng. Ngoài ra, sự dư thừa một loại dinh dưỡng (ví dụ: N) có thể cản trở sự hấp thụ của các loại khác (ví dụ: K hoặc Cu).
Tích tụ muối và độc tố: Khi bón quá liều, các muối hòa tan trong phân hóa học có thể tích tụ trong đất, đặc biệt ở những vùng có lượng mưa thấp hoặc đất thoát nước kém. Nồng độ muối cao làm tăng áp suất thẩm thấu của dung dịch đất, cản trở rễ cây hấp thụ nước và dinh dưỡng, gây ra hiện tượng "cháy rễ" và làm cây khô héo. Một số loại phân còn chứa các tạp chất kim loại nặng như Cadmium (Cd) trong phân lân hoặc Clo (Cl) trong Kali clorua (KCl), có thể tích lũy trong đất và cây trồng, gây độc cho cả cây và con người khi tiêu thụ nông sản.
Ảnh hưởng đến vi sinh vật đất: Sự thay đổi pH, thiếu chất hữu cơ và sự tích tụ muối/độc tố do lạm dụng phân hóa học làm suy giảm nghiêm trọng số lượng và sự đa dạng của các quần thể vi sinh vật có lợi trong đất. Điều này làm giảm các quá trình sinh học quan trọng như cố định đạm (do vi khuẩn Rhizobium), phân giải chất hữu cơ, và hòa tan các nguyên tố dinh dưỡng khó tiêu, ảnh hưởng đến chu trình dinh dưỡng tự nhiên của đất và khả năng tự phục hồi của nó.
Để duy trì và nâng cao độ phì nhiêu của đất, đảm bảo sản xuất nông nghiệp bền vững, cần áp dụng các giải pháp tổng hợp: Sử dụng phân bón tổng hợp và cân đối: Bón phân hóa học dựa trên kết quả phân tích đất và nhu cầu dinh dưỡng cụ thể của cây trồng trong từng giai đoạn. Áp dụng nguyên tắc "4 đúng": đúng loại, đúng liều lượng, đúng thời điểm, đúng cách. Kết hợp phân hóa học với phân hữu cơ: Phân hữu cơ (phân chuồng hoai mục, phân xanh, rơm rạ) là chìa khóa để bổ sung chất hữu cơ, cải thiện cấu trúc đất, tăng khả năng giữ nước và dinh dưỡng, đồng thời kích thích hoạt động của vi sinh vật có lợi.
Áp dụng các biện pháp canh tác bền vững: Luân canh, xen canh cây trồng để giảm áp lực dinh dưỡng lên đất và kiểm soát sâu bệnh. Trồng cây che phủ đất để chống xói mòn, bổ sung chất hữu cơ và cải thiện cấu trúc đất. Hạn chế cày xới đất quá mức để bảo vệ cấu trúc đất và vi sinh vật. Cải tạo đất định kỳ: Đối với đất chua, tiến hành bón vôi để nâng pH. Đối với đất mặn, áp dụng các biện pháp rửa mặn. Bổ sung các nguyên tố vi lượng khi cần thiết thông qua phân bón lá hoặc phân bón đất chuyên biệt. Nâng cao kiến thức cho nông dân: Đào tạo và chuyển giao khoa học kỹ thuật cho nông dân về quản lý dinh dưỡng cây trồng và đất một cách hiệu quả, bền vững.
Phân hóa học là một công cụ mạnh mẽ và cần thiết để đảm bảo năng suất nông nghiệp và an ninh lương thực. Tuy nhiên, việc sử dụng nó phải đi kèm với sự hiểu biết sâu sắc về ảnh hưởng của nó đến độ phì nhiêu của đất. Bằng cách áp dụng các phương pháp canh tác khoa học, bền vững, kết hợp hài hòa giữa phân hóa học và phân hữu cơ, chúng ta có thể tối đa hóa lợi ích của phân bón đồng thời bảo vệ và nâng cao sức khỏe của đất, đảm bảo một nền nông nghiệp thịnh vượng và bền vững cho các thế hệ mai sau./.